Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ (P/6)
Nguyễn Thị Pmanth
Thảo khóc suốt đêm, đến gần sáng, quá mệt mỏi cô bé mới thiếp đi được một lúc. Tiếng reo của chiếc đồng hồ báo thức lúc 6:30 sáng, làm Thảo giật mình choàng tỉnh.
Theo thói quen, Thảo thường bật radio nghe nhạc để cho tỉnh ngủ, chợt lời hát của bài "The End of The World", vô tình gợi lại nỗi đau trong trái tim bé nhỏ của Thảo, làm cô bé lại bật khóc.
"Khi anh không còn yêu em nữa"
Một buổi sáng, em thức dậy và thật ngạc nhiên không thể hiểu nỗi.
Trái tim em vẫn đập, chim vẫn hót, mặt trời vẫn mọc.
Cuộc sống và mọi vật vẫn cứ tiếp tục như thế,
Nhưng em cảm thấy, cả thế giới hình như đã sụp đổ,
Và giòng lệ trong đôi mắt em sao cứ mãi tuôn rơi..
Chỉ mới sau một đêm thôi mà Thảo cảm thấy mình như già đi, người hốc hác, đôi mắt thâm quầng như tố cáo cho mọi người biết cả đêm Thảo đã không ngủ.
Nhưng dù thế nào thì cũng phải sửa soạn đến trường thôi.
Hôm nay có giờ Việt văn, môn học mà Thảo rất yêu thích, Thảo là cô bé rất mê sách, từ lúc còn rất nhỏ, Thảo thường đọc tất cả những gì có thể đọc được, hầu hết tiền bố mẹ cho ăn quà, cô bé luôn dùng để mua sách.
Thảo đọc đủ mọi thể loại, có lẽ vì thế mà Thảo viết văn rất khá, bài của cô bé thường được giáo sư môn Việt văn đọc lên cho cả lớp cùng nghe.
Hôm nay, Thảo đến lớp với tâm trạng thật buồn chán, không như mọi ngày, cô bé ngồi thẫn thờ chỉ mong sao cho buổi học sớm kết thúc. Đầu óc của cô bé như đang ở đâu đâu . Cuối cùng thì tiếng chuông báo hiệu giờ tan học cũng đã reo lên chấm dứt một ngày học đầy mệt mõi.
Ra đến cổng, Thảo đã thấy Minh đứng đợi ở đó từ bao giờ. Chàng mỉm cười, đến bên Thảo.
Em có khỏe không? Minh đỡ lấy chiếc cập của Thảo.
Để anh cầm giúp em, cả hai cùng bước. Minh nhìn sâu vào mắt Thảo.
Hãy tha thứ cho anh.
Thảo hỏi:
Anh cảm thấy có lỗi với em sao?
Em đừng giận anh nữa, em đọc nhiều, chắc em cũng hiểu được tâm sinh lý của con trai bọn anh.
Tuy em đã đọc rất nhiều sách, nhưng em chưa bao giờ đọc được quyển sách nào nói rằng, tâm sinh lý của con trai là phải làm những điều như anh vừa làm với em tối hôm qua.
Thú thật, ở tuổi của anh, vấn đề sinh lý đòi hỏi rất mạnh, nếu muốn giữ sự trong trắng của em cho đến lúc chúng ta thành thân, thật không hề dễ dàng đối với anh, nên đôi lúc, anh phải....
Nhưng đó chỉ là "ăn bánh trả tiền", không phải là thứ tình cảm mà anh dành cho em. Hãy tin ở anh, được không em?
Em rất buồn khi nhớ lại cảnh tượng anh âu yếm cùng với một người khác không phải là em, nếu anh nghĩ anh không thực sự yêu em, hoặc anh chỉ muốn vui đùa với em, thì chúng ta hãy dừng lại ở đây.
Mặt Minh đượm buồn, chàng khẫn khoãn nói, nếu em không tin anh, thì anh chỉ còn biết chờ đợi thời gian sẽ làm chứng và trả lời, em sẽ hiểu tình yêu mà anh dành cho em là một tình cảm chính chắn, chân thành, không phải là đùa vui gì đó, như em đã nghĩ.
Anh có bao giờ trải qua cảm giác nhìn thấy người con gái mà anh yêu đang âu yếm tay trong tay với một người khác, không phải là anh?
Thật sự, anh chưa bao giờ có tâm trạng đó.
Thảo hỏi:
Bởi vì anh thường tự hào vì sự đẹp trai của mình?
Không phải như thế, như em đã biết, anh có bị con gái đá một lần, nhưng anh chỉ buồn chưa đến 5 phút, thật sự anh không hiểu được cảm giác ghen tuông là sẽ đau như thế nào?
Minh choàng tay ôm lưng Thảo giọng chàng tha thiết, hãy tha thứ cho anh, anh yêu em nhiều lắm, em không biết đâu.
Thảo giận dỗi đẩy Minh ra, nhưng chàng cố ôm ghì Thảo thật chặt, không cho cô bé đẩy ra, lúc đó cả hai cũng vừa tới đúng nơi, có cái công viên mà tuần trước cả hai đã cùng trao nhau nụ hôn đầu.
Minh dìu Thảo vào chiếc ghế đá cũ, cả hai đã từng ngồi.
Minh nói:
Nếu muốn, em có thể cấu véo, hay thậm chí đánh anh cho thật mạnh để cho anh sợ mà chừa cái thói hư đó đi.
Thảo buồn buồn..
Nếu làm anh đau, trái tim của em còn cảm thấy đau đớn hơn. Cho nên em sẽ chẳng bao giờ muốn làm tổn thương anh.
Tội nghiệp em của tôi, anh sẽ yêu em nhiều hơn nữa Thảo ơi.
Anh sẽ cố gắng kềm chế bản thân để không làm cho đôi mắt đẹp của em phải rơi lệ vì anh nữa.
Thảo cảm thấy mềm lòng và bớt buồn trước những lời nói của Minh.
Cô bé gượng gạo nói:
Em sẽ cố gắng quên những điều đã xảy ra tối hôm qua.
Mong rằng sẽ không có lần sau.
Minh mừng rỡ, ôm Thảo vào lòng, môi chàng tìm môi Thảo.
Nụ hôn đắm đuối của người tình, làm lòng Thảo lại chợt thấy u mê.
Thế là gương vỡ lại lành.
Post a Comment