Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ (P/7)
Nguyễn Thị Pmanth
Tình không hề đẹp khi vẫn còn dang dỡ
Thời gian thấm thoát, còn một tuần nữa, họ đã yêu nhau được một năm, để kỷ niệm ngày này, Thảo muốn Minh ngạc nhiên.
Cô bé tự tay làm một chiếc bánh sinh nhật, trên có ghi ngày tháng, tên hai người quấn quýt vào nhau bên cạnh một đóa hồng đỏ thắm.
Trong chiếc áo bà ba trắng, quần lụa đen, cô bé trông thật mong manh, Thảo tưởng tượng đến gương mặt người yêu với món quà bất ngở này, rồi mỉm cười.
Đến ngõ nhà Minh, tự nhiên Thảo chợt thấy bồn chồn, cô bé cố trấn tĩnh, ơ hay.. tại sao mình lại có cái cảm giác kỳ lạ như thế nhỉ?
Thảo dừng lại trước cửa, tiếng đàn và giọng hát trầm ấm của chàng văng vẳng vọng ra.
Bên trong, Minh ngồi quay lưng lại, bên cạnh chàng là một cô gái.
Trái tim Thảo thắt lại đau buốt, trời đất như tối sầm, cô bé cố gắng để có thể đứng vững.
Thẫn thờ đặt chiếc bánh sinh nhật cho mối tình của họ xuống trước thềm, cô bé bước nhanh ra ngõ.
Tiếp theo (P/8)
Post a Comment