Tình vẫn chưa yên Điền
đưa Thảo đến tận ngõ nhà Thảo rồi chàng mới về. Khi đi bên cạnh Điền, Thảo bỗng cảm thấy nhớ Minh ray rức, tại sao như thế nhỉ?.
Chắc mình điên mất. Đã lâu rồi, nỗi nhớ về Minh đã nguôi ngoai trong lòng Thảo. Thế mà, hôm nay,
sau khi gặp Điền và sánh bước cùng chàng trên đường về. Lòng Thảo lại
thấy buồn và nhớ Minh, nhớ những kỷ niệm nồng ấm ngày cũ. Minh ơi! Em muốn quên anh, quên dĩ vãng của chúng mình, nếu cứ tiếp tục
như vậy, cuộc đời của em chắc sẽ xuống dốc không phanh mất.
Điền,
người thứ hai đã xuất hiện trong đời Thảo. Nhưng tình cảm của Thảo sẽ
như thế nào, nàng có thực sự quên được Minh, mối tình đầu, tuy ngắn ngủi
nhưng lại quá sâu đậm.
Nhỏ ơi, mi đang nghĩ gì mà người cứ thẫn thờ ra như thế?
Ừ... phải rồi, Phượng đang nói gì vậy nhỉ?
Ôi trời!.. ông anh của mình hỏi, Thảo có cho phép anh ấy được làm quen?
Thảo lẫn thẫn.
Anh của Phượng thì cũng như anh của mình, sao ông ấy lại khách sáo thế nhỉ!
Nhỏ đã hứa rồi đấy nhé.
Chiều Thứ
Bẩy tuần này, nhà mình có mở môt bữa tiệc nhỏ, anh mình thỉnh thoảng
muốn tụ tập bạn bè lại vui chơi, Thảo cũng tham dự nhé!
Ừ... để mình xem...
Xem.. xem cái gì nữa. Thảo sẽ hối hận nếu từ chối lời mời của mình đấy!
Mình sẽ đi cùng với nhỏ Thuận.
Thế thì càng vui, hai bạn nhớ tới đúng giờ đấy.
Tiệc sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ tối.
Mấy hôm
nay, Thảo hơi mệt. Đầu óc
lúc nào cũng nặng trĩu như mớ bòng bong vì mấy cái công thức toán và vật
lý...
Thôi thì, gặp gỡ bạn bè để thư giãn cũng tốt.
Chiều Thứ Bẩy, Thảo trong chiếc đầm trắng, có điểm những chùm hoa nhỏ màu đỏ, trông thật dịu dàng.
Hai cô nàng đến nhà Phượng vào khoảng gần 8 giờ tối.
Nhà của
Phượng là một căn nhà có 3 tầng lầu ở cuối hẻm. Trước sân trồng rất
nhiều hoa hồng, một giàn hoa giấy màu tím nhạt, leo đầy trên cái cổng
hình vòng cung, trông thật vui mắt.
Trong nhà có tiếng đàn, trống.
Thuận bấm chuông.
Một anh chàng cao gầy, rất đẹp trai, bước ra, cười thật tươi nói.
Chào hai cô bé, anh là Điền, rất hân hạnh được gặp hai em.
Thảo nói.
Bọn em cũng rất vui vì được gặp anh.
Xin mời, mọi người đang đợi chúng ta.
Bước vào
bên trong nhà, khung cảnh tranh tối, tranh sáng, căn phòng khách
khá rộng, một quả cầu làm bằng kính với nhiều hình vuông nhỏ được nối
kết lại, sáng lấp lánh treo giữa phòng đang quay nhè nhẹ, tỏa ra ánh
sáng lung linh muôn màu, ban nhạc được đặt giữa phòng, ngay bên
dưới quả cầu.
Thức ăn
nhẹ và một cái bánh sinh nhật to được bày biện trên một cái bàn thật
dài, đặt sát vách ở cuối dãy. Tiếng cười nói inh ỏi, Thảo và Thuận không
quen ai trong bữa tiệc này, ngoài Phượng và với Điền chỉ được mới vài
phút trước đó.
Điền hỏi:
Hai em uống gì? Nước trái cây hay Champagne?
Anh cho bọn em nước trái cây được rồi.
Điền trở lại với hai ly nước nho. Hai em hãy tự nhiên nhé!
Thảo đảo mắt tìm Phượng.
Con bé chắc còn mãi trang điểm hay bận bịu ở đâu chưa thấy.
Thảo hỏi Điền:
Phượng đâu rồi anh?
À...chắc là đang chạy loanh quanh đâu đấy. Lúc đó, Phượng cũng đang từ phía sau đi lên.
Hôm nay, con bé mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, tóc vén cao trông thật dễ thương.
Phượng cũng vừa nhìn thấy Thảo.
Hai bạn đến trễ vậy, mình cứ tưởng bị Thảo cho leo cây luôn rồi chứ!
Điền từ
lúc Thảo đến, sau khi lấy nước cho hai đứa vẫn đứng cạnh Thảo, nói gì đó
với Thảo, nhưng vì trong nhà hơi ồn, nên Thảo không nghe được gì, nhưng
cô bé cũng cứ ừ, à, vâng.. dạ đại cho xong.
Đèn bỗng bật sáng.
Phượng bước ra giữa phòng, cầm micro thử xem âm thanh tốt chưa, đoạn giới thiệu.
Chào mọi người, và tất cả các bạn.
Cám ơn mọi
người tối hôm nay đã có mặt trong bữa tiệc nho nhỏ này, để cùng chúc
mừng sinh nhật anh Điền, cũng là nhân vật chính của đêm nay.
Đèn chợt tắt, căn phòng chìm trong ánh sáng lung linh của những ngọn nến.
Phượng nói tiếp:
Chúng ta hãy cùng hát mừng sinh nhật cho anh ấy!
Xin mời anh Điền bước ra để chuẩn bị thổi nến!
Tiếng nhạc trổi lên bài Happy Birthday, mọi người vỗ tay cùng hát vang.
Điền bước ra, đến bên cạnh chiếc bánh sinh nhật, chờ các bạn hát xong, Điền vui vẻ thổi nến và nói cám ơn tất cả mọi người.
Phượng hỏi:
Đố các bạn chiếc bánh hôm nay có bao nhiêu ngọn nến?
Cả đám lao nhao, bao nhiêu, bao nhiêu?
Nếu muốn, các bạn cứ đếm thử xem, xin mời mọi người, ai muốn lên đây đếm.
Các bạn của Điền, nhốn nháo, ê Điền, để tao đếm cho, này nhé! 26 hay 27 nhỉ?.
Phượng nói.
Xin mọi người chú ý, hôm nay chúng ta có hai người bạn mới, để Phượng giới thiệu cho mọi người làm quen nhé!
Xin mời, Thảo và Thuận lên đây đếm nến. Rồi tiện thể, giới thiệu thân thế và sự nghiệp của mình cho mọi người biết .
Cả bọn cười ầm, đúng.. đúng.
Tiếng ồn ào cứ như ong vỡ tổ, đám con trai hét lên.
Ý kiến hay đấy
Mời hai người bạn mới bước ra để mọi người được chiêm ngưỡng dung nhan tí nhé!
Thảo mắc cở bảo:
Thuận lên đi, Thảo ngại lắm.
Thuận nói:
Thảo phải lên thì thích hợp hơn.
Lúc đó, Điền đã đến bên Thảo, chàng tươi cười, khoác vai Thảo và Thuận nói:
Đừng sợ bọn nó, anh sẽ hộ tống hai em, đừng lo.
Thảo đành phải bước theo Điền, đến bên chiếc bánh sinh nhật.
Điền đưa micro cho Thảo và nói:
Trước tiên, em hãy tự giới thiệu về em với mọi người nhé!
Thảo bối rối, đỡ lấy micro.
Xin chào mọi người, em tên Thu Thảo và bạn của em là Thuận, đang học lớp 11, Ban A, bạn học cùng trường với Phượng.
Rất mong được làm quen với tất cả.
Giọng của đám con trai ồn ào hẳn lên, được lắm, được lắm, chúng ta hãy vỗ tay để đón chào hai người bạn mới.
Em được mọi người hoan nghênh và chào đón rồi đó.
Bây giờ em hãy đếm đèn cầy để biết anh bao nhiêu tuổi nhé?
Thảo cười nhẹ.
Vâng, thế anh cứ nói cho em biết luôn đi, để em khỏi mất công đếm, cả đám người cứ nhìn chăm chú vào em, thật ngại quá.
Có anh bên cạnh em đừng lo! Cứ từ từ mà đếm đi cô bé.
Thảo đành đưa từng cây đèn cầy lên để mọi người cùng đếm.
Một ....năm... mười ... hai mươí.... hai mươi bẩy.
Cả đám con trai láo nháo.
Chúng mày ơi! Thằng Điền gà tồ nhà mình chỉ mới có 27 cái xuân xanh thôi, còn trẻ chán.
Rồi cả bọn lại cười vang.
Em giúp anh cắt bánh chia cho mọi người nhé!
Vâng.
Phượng cũng giúp anh mình, mang bánh chia cho mọi người.
Ăn bánh xong, thì đến mục ca hát, mọi người lần lượt lên hát tặng cho Điền.
Thảo thấy hơi mệt nên xin phép về trước.
Điền nài nỉ, sao em về sớm vậy, hãy ở thêm với bọn anh một lát.
Em chỉ xin phép được đi đến 9 giờ thôi.
Thôi được, anh sẽ đưa em một quãng nhé!
Không cần đâu, bọn em về cùng nhau được rồi.
Anh hãy lo tiếp đãi bạn bè.
Tụi nó bận lo hát hò chẳng để ý vắng anh đâu, em đừng lo.
Anh muốn đưa em một đoạn.
Cám ơn anh.
Đừng khách sáo nữa cô bé.
Xin lỗi anh. Bọn em không biết hôm nay là sinh nhật của anh.
Với anh thì ngày nào cũng là sinh nhật.
Vui nhỉ?
Em sẽ gửi Phượng quà sinh nhật cho anh sau nhé!
Thôi đừng, anh không còn ở cái tuổi mong được quà sinh nhật đâu, em đừng bận tâm về chuyện đó!.
Cuộc Tình tan Nước
mắt Thảo rơi ướt đẫm lá thư của Minh. Anh ơi! Trái tim của em đau
quá... em sẽ cố gắng quên anh, quên tình yêu của chúng mình. Cuộc tình... mà tôi đã biết tàn rồi.
Cuộc tình... mà tôi đã nghe tàn phai,
Than ơi...! tôi biết...tôi vẩn mong ước.
Uớc mong....nhưng biết sẽ mơ hoài công,
Một mình buồn lo đi giữa cuộc đời.
Buồn ơi....! Tôi chơi vơi giữa giòng đời,
Than ơi..! Tôi khóc cho tới khi sáng.
Tôi oán ghét.. tôi ghét tôi trong màn đêm,
Mà lòng chua xót... mãi đớn đau.. Trong hồn tôi, hỡi ơi..! Khi đời tôi,
Đã xa ...vắng anh rồi.
Và lòng chua xót, mãi đớn đau, Đã từ lâu, hỡi ơi ôi mối tình hoa.
Sẽ phai tàn mau.
Thế rồi, thắm thoát mà họ đã xa nhau cũng được hơn một năm. Thời gian là liều thuốc sẽ chữa lành mọi vết thương, kể cả vết thương lòng. Thảo đã bớt ủ rủ. Nỗi buồn có lẽ cũng đã nguôi ngoai. Mỗi ngày,
sau giờ tan trường, Thảo thường đi bộ về nhà, dạo gần đây, đằng sau
Thảo, lúc nào cũng có một anh chàng lẽo đẽo theo sau, nhưng Thảo không để ý.
Một hôm, Phượng cô bạn cùng trường, nhưng không cùng lớp nói với Thảo: Thảo có biết anh Điền không? Thảo ngơ ngác. Là ai thế? Anh của mình. Thế thì sao? Anh ấy thích Thảo đấy. Ồ! Vậy hả?
Để xem... mình có gặp anh ấy bao giờ chưa nhỉ? Có đấy, nhưng Thảo lại không biết. Anh ấy biết Thảo rất rõ, nhưng hình như Thảo lại không biết gì về anh. Biết làm sao?. Phượng nói: Dạo này, ngày nào anh ấy cũng đi theo Thảo từ trường về đến tận ngõ nhà Thảo đấy, Thảo thật sự không biết? Mình không để ý. Anh ấy nói đã thích Thảo lâu lắm rồi.
Pmanth Chia tay Thảo cảm thấy buồn thê thảm, tan học. Cô bé quyết định phải làm một điều gì đó để tâm trạng bớt tồi tệ. Thảo rủ Thuận, cô bạn học cùng lớp và cũng rất thân. Nhỏ ơi, có muốn cùng đi Ciné với mình không? Thuận lo lắng nhìn Thảo, nhỏ không định về nhà bây giờ à? Không. Tụi mình đi luôn sao?
Ừ.
Okay, được thôi
Thế là hai đứa mua vé vào rạp. Thảo chọn một phim vui nhộn "Triệu phú bất đắc dĩ" với các diễn viên hài hước: Thanh Việt, Phi Thòng, Tùng Lâm, Thanh Hoài, Khả Năng. Phim quá vui. Đôi bạn ôm bụng cười, chảy cả nước mắt, cười muốn té xuống ghế luôn. Sau khi xem phim, Thảo cảm thấy tâm trạng dễ chịu hơn nhiều. Nỗi buồn vì hờn ghen hình như đã tạm thời lánh mặt. Ra khỏi rạp. Thảo cảm thấy đói, vì suốt từ chiều hôm qua, sau khi ở nhà Minh về, Thảo không hề ăn uống, cô bé trốn trong phòng, ngủ li bì suốt ngày hôm đó. Sáng dậy, thì đi học luôn và mãi đến bây giờ vẫn chưa ăn uống gì. Đi ăn nhé? Được. Đôi bạn vào một quán hủ tiếu. Thuận hỏi: Thảo có chuyện buồn sao? Có phải chàng của nhỏ lại làm điều gì khiến nhỏ buồn? Thảo nói:
Chuyện buồn của mình? Hãy để cho nó trôi qua một cách tự nhiên. Thuận dịu dàng nhìn bạn. Ừ, nếu nhỏ không muốn nói thì thôi. Mình sẽ kể cho nhỏ nghe nếu là chuyện vui, còn chuyện buồn, mình muốn chịu đựng và giữ kín. Như vậy nhỏ sẽ buồn lắm. Tại sao người khác cũng phải buồn theo mình? Nhưng, ta muốn chia sẻ với nhà ngươi được hông? Cám ơn nhỏ, mình sẽ kể khi nào tâm trạng mình không còn buồn chán nữa. Ăn uống xong, đôi bạn chia tay. Thuận về nhé, hôm nay cám ơn nhỏ đã cùng đi Ciné với mình.
Tâm trạng mình đã khá hơn nhiều rồi. Được, tụi mình gặp nhau ở trường ngày mai. Về đến nhà, Thảo vào phòng, nằm trên giường suy nghĩ, hôm qua chuyện gì đã xảy ra với mình vậy?
Nỗi buồn vừa vơi đi được một lát, bây giờ hình như lại đang kéo ập đến.
Thảo lấy lá thư của Minh ra đọc. Những dòng chữ nghiêng nghiêng thật bay buớm của chàng vẫn như thế, cô bé thấy lòng mình thật trống rỗng và buồn mênh mông.
Em yêu dấu, Anh thật xấu hổ không biết phải nói gì? Bởi vì anh đã đánh mất lòng tin yêu ở em, anh cũng không dám nói lời xin lỗi em, khi anh vẫn tiếp tục làm em bị tổn thương. Đừng bao giờ tha thứ cho anh, anh đã làm em đau đớn, mặc dù anh rất yêu em. Anh có quá mâu thuẫn với chính mình không? Khi yêu một người, nhưng lại qua đêm với rất nhiều người khác, bản năng trong con người của anh, đôi khi thật xấu xa. Anh cố gắng chung thủy với em nhưng anh vẫn tiếp tục làm cho em đau khổ. Chiều hôm qua, sau khi nhìn thấy chiếc bánh sinh nhật cho tình yêu của chúng mình, nằm lạnh lẽo ở thềm nhà, anh biết em đã khóc rất nhiều. Trái tim bé nhỏ của em lại thêm một lần vỡ vụn. Bây giờ anh rất nhớ em, muốn gặp em, ôm em vào lòng, lau những giọt nước mắt đã phải rơi vì anh.
Chắc em đang oán hận và căm ghét anh nhiều lắm? Nếu muốn khóc em hãy khóc. Anh nghĩ, mình cần phải sửa đổi bản thận, cũng phải sớm lo lập công danh nữa. Để chúng ta có thể sớm kết hôn. Được như vậy, anh mới dám gặp lại em, để xin lỗi và mong được tha thứ. Còn bây giờ anh chỉ hy vọng được nhớ em và yêu em trong xa vắng. Anh vẫn mãi mãi yêu em. Người yêu của em Phan Văn Minh
Pmanth Men tình chưa uống đã cay. Thảo không khóc, nhưng nước mắt cứ tuôn rơi. Lòng cô bé đau đớn khi nghĩ đến Minh, mình phải làm gì bây giờ? Anh ta là một người phóng đãng như vậy sao? Hôm nay, đã là ngày 23, mọi người sẽ đưa ông Táo về trời. Chỉ còn vài hôm nữa thì đến ngày Mùng Một Tết, Thảo sẽ được 17 tuổi, mỗi năm đến ngày này, cũng sẽ là ngày kỷ niệm bắt đầu cuộc tình của Minh và Thảo, với tuổi 17, Thảo còn quá ngây thơ, hồn nhiên..nhưng cô bé lại sớm nếm trải nỗi đau của tình yêu. Mười lăm tuổi biết yêu, mười sáu tuổi hẹn hò, và sắp 17 tuổi thì có lẽ sắp phải nói lời chia tay. Thật tội nghiệp, ai bảo biết yêu sớm làm chi.
Hôm nay đến trường, Thảo thấy Thúy em gái của Minh đang đứng đợi.
Thúy mỉm cười bước nhanh đến bên Thảo.
Thúy hỏi:
Hai người giấu kín nhỉ!
Bồ đã bị ông anh mình "cưa đổ" hồi nào vậy? Ổng nhờ Thúy đưa cái này cho Thảo nè.
Thảo cười gượng gạo. Cả hai cùng đi vào lớp. Tâm trạng của Thảo thật buồn chán, nhìn thầy giáo đứng trên bục giảng . Cô bé thẫn thờ suy nghĩ, đáng lẽ mình không nên hẹn hò, mà phải lo học hành, thì bây giờ đâu phải chịu cảnh cay đắng như thế này. Nhưng làm sao Thảo có thể kiểm soát được trái tim của mình.
Đối phó với sự xuất hiện của người thứ ba, thật chẳng dễ dàng. Nếu rơi vào
trường hợp này, sự bình tĩnh, và lòng độ lượng được đặt lên hàng
đầu. "Dùng bạo lực với người thứ 3 là một hạ sách"
Đứng trước tình huống phát hiện người thứ 3 xuất hiện. Việc cần thiết nhất lúc này có lẽ là bạn nên bình tĩnh, đừng để giận
quá mất khôn có khi lại khiến tình hình càng xấu đi.
Có câu nói
"Đàn ông tốt rất nhiều, anh ta sẽ không bao giờ đi ôm
người phụ nữ khác". Nhưng trong xã hội này, có rất nhiều phụ nữ xấu sẽ
giang tay ra ôm lấy người đàn ông của bạn. Vì vậy, lúc biết tin về
người thứ 3, phải thật bình tĩnh, nếu không sẽ đánh mất tất cả
những gì bạn đang có vì họ.
Hãy ngồi lại nói chuyện thẳng thắn
với chàng hay nàng. Nếu thật sự họ có người thứ 3, hãy cố gắng kéo họ về
phía mình. Cho dù bạn rất giận, có thể bạn không cần họ, nhưng con bạn cần
có tình yêu của bố mẹ,.
Hãy tìm mọi cách giữ lấy mái ấm hiện tại của gia đình. Người ta
thường nói:
"Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm".
Có lẽ đây
là lúc mà
người vợ cần ‘xây tổ ấm’ hơn bao giờ hết. Không nên dùng bạo
lực, vì đó là cách làm cho họ ghét bạn hơn và muốn bảo vệ người kia. Và
họ sẽ không bao giờ hiểu là bạn đang muốn giữ hạnh phúc gia
đình.
"Nói chuyện rõ ràng với người thứ 3"
Trước hết, bạn phải tìm hiểu thật kỹ xem cô ta hay anh ta là ai, có thật sự là
người thứ 3 hay không? Bởi nếu không cẩn thận trách lầm người khác thì
vừa gây tổn thương cho họ, vừa có hại cho bạn.
Nếu đúng sự thật, bạn hãy
thẳng thắn nói chuyện với họ.
Nói chuyện với vợ hoặc chồng của bạn
Trong cuộc nói
chuyện, bạn hãy cảnh báo rằng, mình đã biết hết mọi chuyện, rằng
bạn muốn chàng hoặc nàng có lời giải thích cụ thể. Tuy nhiên, đừng dồn họ vào chân tường.
Nếu có thể, cả hai hãy xa nhau trong một thời gian để xem tình cảm
của 2 người đang ở mức độ nào, liệu không có họ bạn sẽ vẫn có thể sống ổn?
Nếu chính bản thân bạn thấy vẫn còn tình cảm, đừng phủ nhận
điều đó mà hãy thể hiện cho họ biết để họ có cơ hội xem xét lại mọi
chuyện.
Hãy tự nhũ "Không ai là người không phạm sai lầm, nếu mình
vẫn muốn giữ hạnh phúc cho gia đình, hãy biết kiềm chế và học cách tha
thứ".
Có quá nhiều ‘tấm gương’ ngoài đời mà ai trong chúng ta cũng từng được chứng kiến:
Hạnh phúc rất mong manh,
muốn xây dựng và giữ gìn thì khó, còn muốn phá bỏ thì quá dễ.
Và lúc này tình cảm của bạn là điều quan trọng.
Nếu sau thời gian xa nhau, suy nghĩ kỹ càng, bạn cảm thấy không thể kết
hợp lại với họ, thì hãy ly hôn để giải quyết mọi chuyện và tìm kiếm hạnh
phúc mới.
Nếu chính bản thân chàng hay nàng là người ‘bị động'. Và chàng hay nàng vẫn còn nghĩ tới
gia đình, nhưng chỉ nhất thời lầm đường lạc lối, thì bạn - nếu vẫn còn yêu chồng hay vợ,
thì nên kềm chế cơn giận dữ, sự oán hờn... hãy nghĩ tới những đứa con của
bạn. Những đứa trẻ vô tội sẽ thế nào trước quyết định vội vàng của cha mẹ
chúng? Bạn hãy cho chàng hay nàng một cơ hội, để có thể quay về với những người
mà họ yêu thương thật sự chứ đừng đẩy họ vào ‘sự mơ mộng’ nhất
thời kia.
Ngược lại, nếu chính bản thân chàng hay nàng là người ‘chủ động’ trong
mối
quan hệ này, dù bạn đã hết lời cảnh báo, khuyên răn đủ cách mà họ vẫn
không từ bỏ người thứ 3, bạn nên chấm dứt. Để giải thoát cho chính bạn
và họ. Tình cảm phải đến từ 2
phía, hạnh phúc là phải do 2 người cùng nhau xây dựng và bảo vệ.
Cái gì cũng có
giới hạn, cả người vợ và người chồng trong gia đình đều phải biết
rõ giới hạn trong hôn nhân để biết dừng lại đúng lúc”.
Tất cả các bạn gái khi phát hiện ra kẻ thứ ba đều cảm thấy thất vọng,
bất lực. Và trong những lúc tinh thần không minh mẫn, tất cả chúng ta
đều nói ra những điều không dễ nói cũng chẳng dễ nghe, làm những việc
biến mình từ người đáng thương thành người đáng trách.
Một khi
đàn ông không thừa nhận thì dù bạn bắt tận tay, day tận mặt, họ vẫn có
những lý lẽ khiến bạn càng rối như tơ vò. Đấy là chưa kể đến tình huống
người thứ 3 còn đổ thêm dầu vào lửa. Vì thế, đừng cố gắng nói bóng nói
gió, đá thúng đụng nia cũng như ép cung chàng phải cúi đầu nhận tội.
Hãy chọn thời điểm, khi mà ta đã bình tĩnh
và cân nhắc kỹ càng, để nói chuyện.
Đừng nói quá nhiều về cảm giác của mình. Cũng đừng khơi sâu vào câu
chuyện 'tại sao' mà chỉ nên dừng lại ở việc ‘Em đã biết!’.
Hiệu
quả thì còn tùy vào từng người đàn ông cũng như bản tính của họ. Người đàn ông xứng đáng là
người có câu trả lời bằng hành động tích cực sau cuộc nói chuyện. Còn
nếu anh ta vẫn cứ chứng nào tật ấy. Tiếp tục lừa dối trong
tình yêu, thì bạn đừng nên vì người không yêu mình mà tự hủy hoại bản thân.
Những lúc như vậy, hãy cố gắng yêu thương bản thân mình nhiều hơn.
Nguyễn Thị Pmanth Tình không hề đẹp khi vẫn còn dang dỡ Thời gian thấm thoát, còn một tuần nữa, họ đã yêu nhau được một năm, để kỷ niệm ngày này, Thảo muốn Minh ngạc nhiên. Cô bé tự tay làm một chiếc bánh sinh nhật, trên có ghi ngày tháng, tên hai người quấn quýt vào nhau bên cạnh một đóa hồng đỏ thắm. Trong chiếc áo bà ba trắng, quần lụa đen, cô bé trông thật mong manh, Thảo tưởng tượng đến gương mặt người yêu với món quà bất ngở này, rồi mỉm cười. Đến ngõ nhà Minh, tự nhiên Thảo chợt thấy bồn chồn, cô bé cố trấn tĩnh, ơ hay.. tại sao mình lại có cái cảm giác kỳ lạ như thế nhỉ? Thảo dừng lại trước cửa, tiếng đàn và giọng hát trầm ấm của chàng văng vẳng vọng ra. Bên trong, Minh ngồi quay lưng lại, bên cạnh chàng là một cô gái. Trái tim Thảo thắt lại đau buốt, trời đất như tối sầm, cô bé cố gắng để có thể đứng vững. Thẫn thờ đặt chiếc bánh sinh nhật cho mối tình của họ xuống trước thềm, cô bé bước nhanh ra ngõ.
(Pmanth - Theo Mind - Body - Green) Nhai dầu là một phương pháp cổ điển giúp cai nghiện và trẻ hóa.Một việc đơn giản, nhưng kết quả lại rất hữu hiệu. Nhiều người cũng biết đến điều này, nhưng có thể đã chưa bao giờ thực sự thử.Mời bạn, chắc là sẽ rất bí ẩn và thú vị lắm đây.
Để nhai dầu, đơn giản chỉ là những tiếng rít, và loại dầu mà bạn ưa thích, tương tự như cách bạn sử
dụng nước súc miệng. Dầu olive, dầu dừa là lựa chọn tốt nhất, và bạn có thể thực hiện ở bất cứ lúc nào, từ 5 đến 20 phút. Việc này sẽ giúp loại bỏ những vi khuẩn, độc tố và ký sinh trùng sống
trong miệng, hoặc trong hệ thống bạch huyết cầu, đồng thời cũng kéo các
chất nhầy bị tắc nghẽn từ cổ họng của bạn hoặc ở xoang mũi, thật là
tuyệt vời! Với sự giúp đỡ của nước bọt.Nhai, súc, rít dầu cũng giúp tái tạo các chất khoáng cho răng, tăng sự vững chắc cho nướu, và còn làm sạch hoàn toàn khu vực trong khoang miệng.
Theo truyền thống, người ta dùng dầu mè nguyên chất.Nhưng đối với dầu dừa nguyên chất, còn có thêm những đặc tính kháng khuẩn, chống viêm, và bảo vệ men răng.
Điều này cũng có thêm lợi ích khác là tiêu diệt hết bất kỳ lơại vi khuẩn không mong
muốn, cư trú trong khoang miệng, trong khi để lại các vi sinh tốt. Một trao đổi thật hoàn hảo!
Để bắt đầu, múc ½ đến 1 muỗng canh đầy dầu cho vào miệng, nếu trời lạnh, có thể làm cho dầu lỏng ra.
Bạn bắt đầu đẩy, xoáy, rít dầu giữa hai hàm răng của bạn, chung quanh
nướu, và để cho dầu chạm vào tất cả các phần của miệng, ngoại
trừ cổ họng.
Bởi vì, lúc này dầu đã chứa toàn là những chất độc hại! Tiếp tục như vậy trong khi ngâm nga một bài hát, hoặc tập thở sâu bằng mũi.
Thời gian này cũng cho phép bạn tận hưởng cảm giác rất thư giãn, đồng thời làm sạch răng miệng.
Hãy tận hưởng cảm giác thích thú này. Không có cảm giác nào, giống như cái cảm giác, bạn đang mỉm cười với một cái miệng đầy dầu.
Sau thời gian rít, xoáy, kéo, nhai đã đủ, nhổ dầu vào thùng rác, không bao giờ nhổ dầu vào chỗ có thể làm tắc nghẽn ống cống của bạn. Xúc miệng với nước sạch hai hoặc ba lần. Cuối cùng, uống một cốc nước lạnh và thư giãn. Bạn sẽ cảm thấy tươi mát và trẻ hóa.
Tại sao cần nhai, kéo, rít dầu trong miệng? Lý do phổ biến nhất là để loại trừ sự tắc nghẽn trong xoang mũi và cổ họng.Bạn không thể ngờ là hiệu quả của việc làm này lại có kết quả nhanh đến như thế! Ngay lập tức, sau khi súc miệng, bạn sẽ thấy hỉ mũi được và cổ họng của bạn không còn cảm giác bị vương vướng đàm nhớt.
Đối với những người thường bị dị ứng mũi và đờm thường xuyên làm tắc
nghẽn trong cuống họng, hay những người bị viêm xoang mũi mãn tính, chỉ
sau một lần nhai dầu! Tình trạng của họ đã được cải thiện thấy rõ và sự tắc nghẽn trong mũi và cuống họng cuối cùng cũng biến mất.
Đối với những người răng, và nướu từng đã rất nhạy cảm, cũng sẽ được vững chắc, và trở nên trắng sáng hơn! Nhai dầu cũng được chứng minh có lợi cho làn da, giúp cho da trắng trẻo.Nhai, kéo, súc miệng với dầu dừa cũng đã được chứng minh là có lợi cho những người
có những bệnh rối loạn về da như bệnh vẩy nến, nó cũng rất tuyệt vời với những ai muốn cai nghiện và muốn cho hệ thống miễn dịch của họ được cải thiện.
Nhai dầu có thể được thực hiện bất cứ lúc nào trong ngày, nhưng đối với
một người muốn cai nghiện, tốt nhất, là làm điều này vào buổi
sáng, trước khi ăn hoặc uống. Còn
nếu bạn đang có một thời gian khá hạn hẹp, tập thói quen nhai dầu vào
những thời điểm thích hợp, bạn cũng có thể dùng thời gian lúc tắm để
thực hiện điều này, sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời giờ. Bằng cách này, bạn cũng không cần xem đồng hồ, chỉ cần nhổ nó ra, khi việc tắm táp của bạn kết thúc. (PMANTH - Theo Mind - Body - Green)
Thảo khóc suốt đêm, đến gần sáng, quá mệt mỏi cô bé mới thiếp đi được một lúc. Tiếng reo của chiếc đồng hồ báo thức lúc 6:30 sáng, làm Thảo giật mình choàng tỉnh.
Theo thói quen, Thảo thường bật radio nghe nhạc để cho tỉnh ngủ, chợt lời hát của bài "The End of The World", vô tình gợi lại nỗi đau trong trái tim bé nhỏ của Thảo, làm cô bé lại bật khóc.
"Khi anh không còn yêu em nữa" Một buổi sáng, em thức dậy và thật ngạc nhiên không thể hiểu nỗi.
Trái tim em vẫn đập, chim vẫn hót, mặt trời vẫn mọc.
Cuộc sống và mọi vật vẫn cứ tiếp tục như thế,
Nhưng em cảm thấy, cả thế giới hình như đã sụp đổ,
Và giòng lệ trong đôi mắt em sao cứ mãi tuôn rơi..
Chỉ
mới sau một đêm thôi mà Thảo cảm thấy mình như già đi, người hốc hác,
đôi mắt thâm quầng như tố cáo cho mọi người biết cả đêm Thảo đã không ngủ. Nhưng dù thế nào thì cũng phải sửa soạn đến trường thôi.
Hôm nay có giờ Việt văn, môn học mà Thảo rất yêu thích, Thảo là cô bé rất mê sách, từ lúc còn rất nhỏ, Thảo thường đọc tất cả những gì có thể đọc được, hầu hết tiền bố mẹ cho ăn quà, cô bé luôn dùng để mua sách.
Thảo đọc đủ mọi thể loại, có lẽ vì thế mà Thảo viết văn rất khá, bài của cô bé thường được giáo sư môn Việt văn đọc lên cho cả lớp cùng nghe.
Hôm nay, Thảo đến lớp với tâm trạng thật buồn chán, không như mọi ngày, cô bé ngồi thẫn thờ chỉ mong sao cho buổi học sớm kết thúc. Đầu óc của cô bé như đang ở đâu đâu . Cuối cùng thì tiếng chuông báo hiệu giờ tan học cũng đã reo lên chấm dứt một ngày học đầy mệt mõi.
Ra đến cổng, Thảo đã thấy Minh đứng đợi ở đó từ bao giờ. Chàng mỉm cười, đến bên Thảo.
Em có khỏe không? Minh đỡ lấy chiếc cập của Thảo.
Để anh cầm giúp em, cả hai cùng bước. Minh nhìn sâu vào mắt Thảo.
Hãy tha thứ cho anh.
Thảo hỏi:
Anh cảm thấy có lỗi với em sao?
Em đừng giận anh nữa, em đọc nhiều, chắc em cũng hiểu được tâm sinh lý của con trai bọn anh.
Tuy em đã đọc rất nhiều sách, nhưng em chưa bao giờ đọc được quyển sách nào nói rằng, tâm sinh lý của con trai là phải làm những điều như anh vừa làm với em tối hôm qua.
Thú thật, ở tuổi của anh, vấn đề sinh lý đòi hỏi rất mạnh, nếu muốn giữ sự trong trắng của em cho đến lúc chúng ta thành thân, thật không hề dễ dàng đối với anh, nên đôi lúc, anh phải....
Nhưng đó chỉ là "ăn bánh trả tiền", không phải là thứ tình cảm mà anh dành cho em. Hãy tin ở anh, được không em?
Em rất buồn khi nhớ lại cảnh tượng anh âu yếm cùng với một người khác không phải là em, nếu anh nghĩ anh không thực sự yêu em, hoặc anh chỉ muốn vui đùa với em, thì chúng ta hãy dừng lại ở đây.
Mặt Minh đượm buồn, chàng khẫn khoãn nói, nếu em không tin anh, thì anh chỉ còn biết chờ đợi thời gian sẽ làm chứng và trả lời, em sẽ hiểu tình yêu mà anh dành cho em là một tình cảm chính chắn, chân thành, không phải là đùa vui gì đó, như em đã nghĩ.
Anh có bao giờ trải qua cảm giác nhìn thấy người con gái mà anh yêu đang âu yếm tay trong tay với một người khác, không phải là anh?
Thật sự, anh chưa bao giờ có tâm trạng đó.
Thảo hỏi:
Bởi vì anh thường tự hào vì sự đẹp trai của mình?
Không phải như thế, như em đã biết, anh có bị con gái đá một lần, nhưng anh chỉ buồn chưa đến 5 phút, thật sự anh không hiểu được cảm giác ghen tuông là sẽ đau như thế nào?
Minh choàng tay ôm lưng Thảo giọng chàng tha thiết, hãy tha thứ cho anh, anh yêu em nhiều lắm, em không biết đâu.
Thảo giận dỗi đẩy Minh ra, nhưng chàng cố ôm ghì Thảo thật chặt, không cho cô bé đẩy ra, lúc đó cả hai cũng vừa tới đúng nơi, có cái công viên mà tuần trước cả hai đã cùng trao nhau nụ hôn đầu.
Minh dìu Thảo vào chiếc ghế đá cũ, cả hai đã từng ngồi.
Minh nói:
Nếu muốn, em có thể cấu véo, hay thậm chí đánh anh cho thật mạnh để cho anh sợ mà chừa cái thói hư đó đi.
Thảo buồn buồn..
Nếu làm anh đau, trái tim của em còn cảm thấy đau đớn hơn. Cho nên em sẽ chẳng bao giờ muốn làm tổn thương anh.
Tội nghiệp em của tôi, anh sẽ yêu em nhiều hơn nữa Thảo ơi.
Anh sẽ cố gắng kềm chế bản thân để không làm cho đôi mắt đẹp của em phải rơi lệ vì anh nữa.
Thảo cảm thấy mềm lòng và bớt buồn trước những lời nói của Minh.
Cô bé gượng gạo nói:
Em sẽ cố gắng quên những điều đã xảy ra tối hôm qua.
Làm thế nào để biết là
đã tới thời điểm phải nói lời "vĩnh biệt" với chàng. Nếu phát hiện một hoặc nhiều hơn 4 dấu
hiệu sau đây, thì bạn hãy cho anh ta lên đường.
1. Không hỗ trợ bạn
- Chàng chỉ luôn đuổi theo những niềm vui và tham vọng
của riêng chàng.
- Chẳng bao giờ để ý hỏi han, chăm sóc gì đến
bạn.
- Đặt những nhu cầu của bạn ra bên lề.
- Coi thường các mục tiêu và tham vọng trong sự nghiệp
hay cuộc sống của bạn.
2. Bạn không thể là chính mình
Khi bạn ở cùng với anh ta, ban phải trở thành một
người giống như ý anh ta muốn, và những lúc đó bạn
đã phải sống giả dối, và cảm thấy bạn đang là ai
đó, bạn không còn là chính bạn, đó là một cảm giác
thật tệ hại.
Một chàng trai thích hợp và lý tưởng, là khi ở
cạnh chàng, bạn có thể thoái mái thư giãn mà không lo
sợ bị chàng chê cười những điều rất thật, rất
riêng của bạn, cho dù nó không được hoàn hảo lắm.
3. Loại
người vô dụng
- Chàng dành
cả ngày của mình trong các quán cà phê.
- Chơi suốt
đêm trong một ban nhạc.
- Chỉ muốn
sống dựa vào cha mẹ.
- Thường hay để quên ví ở nhà, khi đi cùng bạn.
4. Đừng để bị "lợi dụng"
- Bạn không phải là cái Máy ATM, mà mỗi khi cần tiền thì hắn có thể đến rút.
- Người lái xe taxi
- Một nhà cung cấp điện thoại di động
- Khách sạn, hoặc máy tình dục.
Một mối quan hệ thực sự, phải bao gồm đóng góp của cả
hai bên - không chỉ là tình cảm, mà còn phải về tài chính nữa.
Nếu bạn nghĩ rằng anh ta lợi dụng sự hào phóng của
bạn, hãy tiễn anh ta lên đường
5. Không
hòa hợp được với bạn bè, gia đình của bạn
Cuộc
sống sẽ như thế nào nếu không có bạn bè và những
người thân yêu? Khi chàng thật
sự yêu bạn chàng cũng sẽ dành thời gian cho những người
mà bạn quan tâm.
Sinh hoạt đa dạng sẽ làm tăng thêm hương vị của
cuộc sống, nếu bạn cảm thấy chàng không ưa thích bạn bè
và gia đình ban, và thường dùng những lời nói thô lỗ
để nói xấu hoặc chửi bới bạn bè và gia đình bạn, không bao giờ nghĩ đến cảm xúc của bạn.
Hãy nên
sớm kết thúc mối quan hệ không lành manh này.
Những dấu
hiệu sau đây có thể giúp bạn biết anh ta là người
không thể hòa hợp với những người chung quanh bạn.
- Nói năng thô tục với bạn bè, người thân của bạn
- Thường xuyên chửi bới và hăm dọa những người
thân của bạn
- Ăn cắp tiền của bạn
- Lừa dối bạn
- Có thói quen hay nói láo
Tình cảm sẽ có những giai đoạn
thăng trầm. Tuy nhiên, nếu mối tình luôn đem đến
những sự tức tối và phiền muộn, khiến đôi lúc bạn
muốn hét lên thật to và đá tung tất cả mọi vật.
Đừng
tiếp tục phí thời giờ của bạn với anh ta nữa, và vì
sự an toàn cũng như hạnh phúc của bạn, hãy sớm kết
thúc mối quan hệ tồi tệ này.
Nếu anh ta thưòng xuyên gây khó khăn, đánh đập hay hăm
dọa giết chóc, khi biết bạn muốn chấm dứt mối tình
đầy thảm họa này, hãy bình tĩnh, đừng lo sợ, nên tìm
sự trợ giúp từ bạn bè, gia đình và cả pháp luật nếu
thấy cần.
Cân nhắc những ưu và khuyết điểm
- Bạn có thực sự sẵn sàng để kết thúc mối quan
hệ này?
- Hãy chắc chắn lý do bạn muốn kết thúc là đúng và hãy chuẩn bị để đối phó với những hậu quả.
- Đừng nói chia tay qua điện thoại hay qua email, hãy
đối diện để nói cho đối phương biết lý do tại sao
bạn muốn kết thúc.
- Đừng mù quáng tin rằng anh ta sẽ thay đổi, khi bạn
không bao giờ nói cho anh ta biết những khó khăn mà bạn đã phải trải qua, nếu mỗi lần bạn cảm thấy buồn bã,
tức giận, hãy nói cho anh ta biết, trước khi đi đến
quyết định chia tay.
- Giữ vững lập trường của bạn: anh ta sẽ cố gắng
thuyết phục bạn, rằng bạn không có anh ta thì sẽ không
xong, hay bạn sẽ không bao giờ tìm được một người
bạn trai như anh ta, anh ta hứa sẽ "sửa đổi" và sẽ
"cố gắng làm việc chăm chỉ" hơn. Đừng tin vào
những lời hứa này.
- Hãy thành thật: Đừng bao giờ tự lừa dối mình
bằng câu "Có thể chúng ta sẽ tái hợp sau này".
Nếu thực sự bạn không bao giờ muốn như vậy.
- Cho dù bạn mới yêu nhau trong một thời gian ngắn
hoặc đã được vài năm, sự chia tay vẫn không
bao giờ dễ dàng.
- Nên nhớ, bạn không nợ nần gì anh ta, và bạn có
quyền chấm dứt mối quan hệ giữa bạn và anh ta bất cứ
lúc nào, nếu bạn muốn và cảm thấy đúng.
Sau khi chia
tay sẽ mất một thời gian để làm dịu đi sự buồn bã
cũng như sự tức tối của bạn.
- Hãy để cho những cảm xúc của bạn có thời gian hồi phục. Trước khi chìm đắm vào một cuộc hẹn hò
khác.
Hãy gặp gỡ bạn bè và gia đình để được sự
nâng đỡ, hỗ trợ, bạn sẽ được bình yên và đứng
vững trên đôi chân của chính mình cùng với những kinh
nghiệm quí giá mà bạn đã trải nghiệm. (Pmanth)
Nguyễn Thị Pmanth Hờn ghen Chiều Thứ Bẩy, sau giờ tan học ở Hội Việt Mỹ, Thảo cùng Yến rủ nhau vào Quán Ngọc để giải khát, hai cô gái trẻ chọn một bàn khuất ở cuối quán. Từ đây, họ có thể quan sát được bốn phía, nhưng lại ít bị những người ngồi cùng quán chú ý.
Hai đứa đang nói cười vui vẻ, Thảo chợt tái mặt khi nhận ra Minh đang dìu một cô gái lạ vào quán, họ chọn một bàn, gần cửa chính, nhìn ra đường, quay lưng lại phía Thảo và Yến.
Tay Thảo run rẫy, Tim cô bé thắt lại.
Thảo im lặng quan sát Minh và cô gái, Yến chưa bao giờ gặp Minh, nên vô tình không hề hay biết nỗi tê tái của bạn.
Minh âu yếm quàng vai cô gái, Thảo thấy đất trời như sụp đổ, cả người Thảo choáng váng. Yến vẫn tiếp tục nói huyên thuyên, nhưng hình như tai Thảo không còn nghe thấy gì nữa. Giọng Thảo thẫn thờ
Yến, mình về thôi.
Khi cả hai sắp tiến gần đến chỗ bàn của Minh, Thảo bảo bạn, nhỏ về trước nhé, mình muốn chào người quen.
Được, gặp nhau tuần sau nhé.
Thảo cố trấn tĩnh, thu hết can đảm, dừng lại ở bàn của Minh, cô bé nhìn thẳng vào mắt chàng, gượng vui vẻ hỏi:
Anh vẫn khỏe chứ? Em về trước. Chúc hai người một buổi tối vui vẻ. Nói xong, Thảo bước nhanh, Minh thấy Thảo thì hoảng hốt, chàng bỏ mặc cô gái, vội vàng theo Thảo bước ra ngoài. Minh luống cuống phân bua.
Bọn anh không có gì đâu, em đừng hiểu lầm. Em không sao! Anh không cần phải bận tâm vì em, hãy vào trong với người ta đi.
Thảo bước thật nhanh như để chạy trốn.
Minh buồn rầu nhìn theo Thảo.
Chàng nói vói theo:
Anh sẽ đón em ở trường ngày mai..
Tai Thảo lùng bùng, chân bước nhanh, mắt nhòa lệ, những giọt nước mắt không biết từ đâu cứ tuôn rơi trên khuôn mặt ngây thơ của cô bé.
Từ một quán giải khát đâu đó, giọng hát Khánh Ly buồn mênh mông với nhạc phẩm "Tình Lỡ"... làm lòng Thảo càng thêm tan nát.
Tại sao như thế nhỉ? Họ mới vừa trao nhau nụ hôn đầu tiên chiều Thứ Bẩy của tuần trước, họ yêu nhau da diết là thế, vậy mà chiều Thứ Bẩy này, chàng lại nỡ âu yếm bát phố với một người con gái khác, làm tổn thương trái tim non dại của Thảo?
Cô bé còn quá thơ ngây, làm sao biết được lòng người đổi thay, trắng đen nhanh như thế nào! Thật tội nghiệp.
Về đến nhà, Thảo chạy vào phòng, khi không còn có ai có thể nhìn thấy nỗi đau đớn và bất hạnh của mình nữa, Thảo ngồi chết lặng, mặc cho những giòng nước mắt tuôn rơi, Thảo đau đớn cả đêm không thể nào chợp mắt được.
Một
phiên chợ chiều ngày 30 Tết, mọi người, ai nấy vội vã, kẻ
mua, người bán. Những người sắm sửa trễ nhất, đang lăng xăng, mua vội
những thứ cần thiết. Chắc họ mong sẽ có chút gì đó mang về nhà, để gia
đình có vài món ăn của ngày Tết, chuẩn bị chào đón năm mới.
Họ có thể là những người nghèo nhất, ngày
cuối cùng của một năm, mới nhận được tiền công hay do cố vay mượn được
chút tiền, rồi chiều 30 vội vã sắm sửa Tết trễ, cũng có thể họ là người
quá bận rộn, đến ngày cuối mới cuống cuồng sửa soạn mua sắm.
Bà Bẩy bán trái cây ở chợ cũng vậy, số
trái cây của bà vừa bán hết sạch vào chiều 30 Tết, khiến bà rất vui, vì
chắc sẽ được một mẻ lời lớn, bà chỉ chừa lại một ít trái cây, đủ để
chưng trên bàn thờ tổ tiên.
Sáng nay, lúc các con bà trông hàng, bà cũng đã tất tả chạy đi mua sắm vài thứ để chiều nay về nấu nướng vài món gì đó. Giọng bà vui vẻ gọi các con. Mấy đứa dọn dẹp lẹ lên con, rồi mình lo về sớm.
Thúy và Đào em của Thúy vui vẻ, vâng dạ, tụi con chỉ cần 5 phút thôi là tất cả mọi thứ sẽ sẵn sàng,
mình chỉ cần khiêng đồ xuống bến, là về được rồi má à. Bà Bẩy cười hiền lành, ừa phải rồi, má còn phải nấu nướng nữa . Nhớ bưng cặp dưa hấu cẩn thận để rớt bể đa, còn mấy trái vú sửa, quýt và mấy trái bưởi năm roi nữa đó.
À, còn chục mận hồng đào nữa, mấy đứa nhẹ nhẹ tay nghe con. Dạ, má đừng lo, má hãy giữ túi tiền của má cho thật chặt, về đến nhà, má đếm xem bữa nay mình
bán lời được nhiều hôn?
Bà Bẩy cười vui, ừa... chắc năm nay nhà mình lời cũng được bộn đó.. Thôi được rồi, mấy đứa dọn dẹp lẹ lẹ đi, má đi xuống bến đò về trước đó.
Minh anh Thúy, cũng vừa từ nhà sang giúp mẹ và phụ các em dọn hàng sớm, để còn về lo đón giao thừa nữa. Thảo bạn Thúy,
cả hai đều vừa tròn 16 tuổi.
Thảo gặp gỡ và quen biết Minh vào cái ngày
Thảo mang bài đến cho Thúy mượn để chép lại, vì có mấy hôm Thúy bị ốm
không đi học được.
Thảo đã gặp Minh ngày đó, người anh thứ của
Thúy và cô bé đã yêu chàng, ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Có phải chăng? Đó là mối tình sấm sét mà
người ta thường nói, hay tiếng sét ái tình gì đó, mà ở tuổi Thảo, cô bé
chưa thực sự hiểu nổi.
Thế là, cũng kể từ ngày đó, Thảo đã thầm yêu, trộm nhớ anh trai của bạn mình.
Và cũng vì bán chợ đêm rất vui, lúc Minh đến, Thảo mắc cở, trốn sau lưng bạn. Minh thấy Thảo thẹn thùng đứng cạnh Thúy thì hỏi: Ủa! Thảo cũng ở đây giúp má anh nữa hả. Thảo đáp nhỏ.
Dạ, em giúp bác và Thúy hồi tối hôm qua đến giờ.
Minh nhìn Thảo với vẻ biết ơn, cám ơn Thảo nhiều lắm. Dạ, em thấy bán chợ Tết rất vui, nên thích lắm.
Em mong mỗi năm đều được giúp bác gái bán hàng ở chợ đêm. Thế thì nhất em rồi đấy, chúng ta mau về sớm thôi!
Cả bọn lục tục khiêng cần xế, thúng, rổ xuống bến đò để qua sông, vì nhà của bà Bẩy ở bên kia sông.
Buổi chiều thật ấm áp và dễ chịu.
Vạt nắng còn sót lại chiếu hồng trên mặt sông, soi nhẹ vào mặt Thảo như chọc ghẹo cô bé,
Thảo nheo mắt lấy tay che nắng.
Minh thấy thế, vội lấy cái mũ lưỡi trai
đang đội của mình, đội cho Thảo, rồi nhìn sâu vào mắt Thảo, cái nhìn
thật ân cần và ấm áp.
Tim Thảo đập rộn ràng, liên hồi vì ánh mắt của chàng trai mà cô bé đã thầm yêu.
Cô bé vừa sung sướng, vừa bối rối thầm nghĩ. Hẵn chàng cũng thích mình như mình thích anh ấy? Thời gian trôi thật nhẹ nhàng trên giòng sông nhỏ, với con nước đang lớn dần lên gần sắp lé đé mé sông.
Thảo mong cho thời gian ngừng trôi, để khoảnh khắc đẹp đẽ này sẽ ở mãi với cô bé.
Nhưng rồi con thuyền cũng phải cặp bến, cả bọn lại lục tục khiêng đồ đạc lên để về nhà bà Bẩy. Thảo giúp Thúy xếp dọn đồ đạc
xong, cô bé xin phép về, sau khi không quên chúc cho bà Bẩy một năm mới
thật nhiều may mắn. Bà Bẩy khen Thảo, con gái giỏi lắm. Minh nhẹ nhàng đến bên Thảo, chàng trao cho Thảo một cái thiệp Tết và một phong bao lì xì màu đỏ.
Thảo sung sướng nhìn chàng.
Cám ơn anh, chúc anh năm mới này, ngày đi thi sẽ đỗ Tú Tài thật cao. Chắc chắn rồi, Minh tự tin đáp. "Sáng Mùng 1 Tết, em hãy sang mừng tuổi anh nhé! Rồi chúng ta sẽ cùng nhau bát phố." Thảo sung sướng đáp, vâng em sẽ sang thăm anh vào ngày mai, để được thêm một bao lì xì nữa. Trên đường về nhà, Thảo bồi hồi vì món quà bất ngờ của Minh.
Trước đây, thỉnh thoảng Thảo được gặp
chàng, mỗi lần đến chơi với Thúy. Tuy nhiên, những lần ấy chàng chỉ mỉm
cười như để chào Thảo, chứ cả hai chưa bao giờ nói chuyện với nhau. Vì
có lẽ Thảo rất hay mắc cở, nhất là lúc phải đối diện với người mình yêu. Chiều hôm nay, rõ ràng đã có tiến bộ. Về đến nhà, Thảo nhảy ùm xuống sông, cô bé
tung tăng trong làn nước mát dịu, lòng sung sướng khi nghĩ đến giây
phút hạnh phúc bên Minh, trên chiếc thuyền nhỏ cùng với ánh mắt đắm đuối
của chàng, trái tim Thảo thật sự xao xuyến.
Tắm gội xong, Thảo lên
giường, cô bé nhẹ nhàng mở cánh thiệp xuân, để xem chàng viết gì, và
thật
là ngạc nhiên, mùi hương thoang thoảng của một loài hoa nào đó đã được
Minh ân cần ướp lên cánh thiệp, cùng với nét chữ nghiêng nghiêng thật
bay
bướm của chàng.
Thảo mến,
Chúc em một mùa xuân thật vui tươi và nhiều hạnh phúc.
Anh Phan Văn Minh
Thảo lan man suy nghĩ, chàng có thích mình không nhỉ? Tim Thảo đập mạnh, và cô bé cảm thấy thật hạnh phúc.
Ngoài kia, trời đã tối hẵn.
Bầu trời trong vắt đầy sao, nhưng hơi tối, làn gió thổi qua những
phiến lá nghe xào xạc, lao xao rồi khe khẻ luồn nhẹ vào khung cửa như muốn ve
vuốt, mơn man hôn lên đôi má cô gái thơ ngây đang nhớ nhung người trong
mộng.
Đâu đó tiếng pháo nổ đì đùng vang rền khắp nơi nghe thật vui tai.